Đôi dòng review chuyến Tà Năng Phan Dũng vừa rồi, tháng 7, tháng mưa và cỏ xanh cho những người chưa đi, sẽ đi hay chỉ là tò mò về cung đường này. Đây là chuyến đi mình nghĩ là nếu tuổi trẻ bỏ lỡ, tuổi già sẽ tiếc nuối lắm.
Mình có những đứa bạn là những kẻ thích phiêu du, những kẻ này ham mê ở khách sạn “ngàn sao”, ngắm nhìn những “vì sao” trên bầu trời, tận hưởng bữa tiệc trên “tầng cao”, xuýt xoa với cái đẹp lạ trên những đỉnh đồi cao chót vót. Những chuyến đi của tụi mình luôn diễn ra theo cái cách bất ngờ nhanh chóng, có hứng là đi thôi. Hành trình Tà Năng – Phan Dũng cũng không ngoại lệ, diễn ra với đúng 1 cuộc gọi.
“A lô, đi trekking Tà Năng không? Tuần sau đi luôn!”
Ô kê đi!
Tà Năng – Phan Dũng nghe danh cũng đã lâu mà bây giờ chúng mình mới có dịp để chinh phục. Qua những bài báo thì mình cũng hiểu rõ mức độ nguy hiểm của Tà Năng – Phan Dũng và lần này cũng là lần đầu đi trekking nơi đây nên chúng mình tìm kiếm đơn vị tổ chức để đi chung. Sau một hồi lướt đủ các trang web từ google, facebook,… đọc review đủ chỗ, chúng mình quyết định chọn Bitour để đồng hành lần này.
Review Tà Năng ngày 1: Chuyến xe lăn bánh
Hoàn thành xong những bộn bề chốn làm việc, mình về nhà và sửa soạn hành trang, thường thì mình là đứa “ mò “ lâu nhất cả đám, mà chắc này rừng núi gọi dữ dội quá nên mình xong trước cả đám bạn.
Xe lăn bánh rồi, mình bắt đầu đi tìm cái bình yên ở chốn núi rừng Tây Nguyên, tạm xa sự xô bồ ở Sài Gòn vài hôm.
Gác lại bộn bề ở chốn phồn hoa, tìm đến cái mộc mạc hương vị núi rừng.
Review Tà Năng ngày 2: Phiêu lưu những ngọn đồi xanh:
Ngày mới lạ bắt đầu
Tờ mờ sáng thì chuyến xe của Bitour đã đến Đà Loan, Lâm Đồng và cả đoàn sẽ dùng bữa sáng với món phở. Cảm nhận của mình thì quán sạch sẽ, vào một lúc nhiều người nên cô chủ nấu lâu một tí nhưng cũng không sao vì phở ngon ^^.
Bữa sáng “ đạm bạc” của tụi mình.
Từ quán phở, di chuyển thêm một chút nữa thì tụi mình đã đến bìa rừng Tà Năng _ Phan Dũng. Tà Năng – Phan Dũng mùa cỏ xanh – là cả một màu xanh mát rười rượi “ đập” vào mắt mình, nhìn đâu cũng thấy xanh. Hiện ra thấp thoáng qua lối đi của tụi mình là những cánh rừng thông xanh ngất ngây, băng qua những rừng rẫy trồng trọt của dân địa phương và chiêm ngưỡng hai quả đồi cỏ đặc trưng của người dân tộc Churu. Mỗi một khoảnh khắc hiện ra, đều được tụi mình chụp lại trong nháy mắt ????
Lúc này tụi mình đang được hướng dẫn khởi động trước khi trekking
Khi đi những chuyến đi với thiên nhiên, tụi mình cũng rất quan tâm đến môi trường, sau bài khởi động và được hướng dẫn vài quy tắc trekking cơ bản, các anh hướng dẫn viên ở Bi dặn dò các thành viên tự quản lý rác thải cá nhân và không để lại bất cứ dấu vết nào ngoài dấu chân của mọi người. Những vị khách cùng nhau cam kết một điều ý nghĩa để bảo vệ môi trường.
Mọi người ký vào tờ giấy này để cam kết bảo vệ môi trường
Gặp gỡ “ mẹ Viên”
Những cung đường đầu tiên khá nhẹ nhàng, tụi mình đi xe công nông vào nhà Hoa Giấy, đây là lần đầu tiên mà mình ngồi trên chiếc xe máy cày, đoạn đường đi xe công nông đã được trải bê tông chỉ có khúc đường đầu thì hơi gồ ghề, đối với những đứa thích cảm giác mạnh như mình thì nó khá là đã không đáng sợ gì cả.
Mình gọi đây là “ Những khúc cua thú vị cùng xe công nông”.
Trạm nghỉ đầu tiên là nhà “ mẹ Viên” ; tên gọi thân thương của cô thôi , cô tên thật là Tô Nes Nai Thủy, dân tộc K’ho, ở đây thì có khá nhiều dân tộc sinh sống nhưng phần lớn là dân tộc K’ho. Cô tiếp đoàn bằng loại chè nắp ấm và cô cũng chính là người chuẩn bị buổi trưa với món “cơm nắm”.
Lúc tụi mình đến dừng chân nhà mẹ Viên
Thưởng thức bữa trưa mang hương vị núi rừng
Từ nhà “mẹ Viên” thì cung đường dốc “Bà nội ơi” luôn và nắng “ Má ơi” nữa. Bên cạnh những ngọn đồi cao dốc đứng thì sẽ là những ngọn đồi vừa cao vừa dốc vừa đứng vừa dài ; và “mùa cỏ xanh” thì chỗ nào cũng điểm màu xanh; đứng bên đây màu xanh thì bên kia cũng là xanh đậm hơn.
Bên đây là đồi dốc cao, bên kia là thung lũng.
Sau khi đi qua vài cung đường ngoằn ngoèo, trời thì cũng bắt đầu nắng lên, tụi mình cũng bắt đầu thấm mệt, chân thì cũng đã mỏi. Cuối cùng thì cả đoàn cũng đến được điểm ăn trưa, dừng chân dưới tán thông mát rượi, chậm lại để cảm nhận một chút hương thơm của rừng. Khi tụi mình đến thì mọi thứ đã được chuẩn bị tươm tất: bạt che, bạt trải, đồ ăn,… và món “ cơm nắm” – cơm được vo thành viên , được rắt thêm muối mè ở trên, dùng chung với thịt, chả lụa, dưa leo,.. À món ăn cũng được gói sạch sẽ nữa, được bọc trong lá chuối, ăn bóc vậy mà ngon ^^.
Món cơm nắm huyền thoại của mẹ Viên.
Tận hưởng bữa tiệc trên “ tầng cao”
Vượt qua cái nơi được gọi là “sống lưng khủng long khổng lồ”. Chạm tay vào cột mốc Tà Năng – Phan Dũng, rồi vượt “mấy cái” dốc cao cao “chút chút” nữa là tới điểm cắm trại. Đường đi phía Tà Năng là những ngọn đồi này tiếp nối ngọn đồi kia, một màu “ xanh mướt” phủ đầy các ngọn đồi. Trước mặt mình là một màu xanh bất tận, là một sự hùng vĩ tràn đầy sức sống. Cứ leo lên leo xuống các ngọn đồi dốc cao liên tục, chân mình cũng muốn rụng rời, ráng cùng nhau lết lết rồi cũng tới nơi. Chắc mình sẽ gọi đây là “ cung đường của những con dốc”, đi mới chút mà ai cũng thấm mệt, mồ hôi đầm đìa, dốc tiếp nối dốc, mấy cái dốc “ Bà nội ơi…” trong truyền thuyết là đây.
Đoạn đường cũng “ không khó”, bên đây là dốc, bên kia là vực thẳm!
Hỏi mấy anh Bi đến chưa, mấy anh bảo mình sắp tới rồi *nghe vui hí ha hí hửng*, mấy anh nói tiếp “sắp tới lều người ta”:).
Vừa đi vừa nhìn những chiếc lều đã được cắm trại thì lòng nôn nao khó tưởng, cứ đi đi và đi mà không thấy lều của Bi đâu hỏi ra thì mới biết Bitour chọn hạ trại ở xa và cao như vậy là vì có view đẹp hơn và cung đường ngày mai sẽ đỡ gian truân rất nhiều, “khổ trước sướng sau” thế mới hay ^^!.
Bữa tiệc trên “ tầng cao” đây rồi
Ngắm hoàng hôn vàng vàng cam cam, rồi thưởng thức BBQ hương vị núi rừng, có lẽ cũng vì không có sóng mà mọi người kết nối với nhau nhiều hơn. Tiếng cười đùa rôm rả cả núi rừng hôm đó,… Phần thưởng của hành trình hôm nay là những món quà vô giá: tận hưởng cao nguyên trong lành, ngắm nhìn dãy núi trùng trùng điệp điệp, bữa tiệc BBQ và những ngọn gió mát bay đến để thổi tan đi cái mệt hôm nay.
Đây là khoảnh khắc làm tụi mình thấy hạnh phúc sau khi vượt bao nỗi vất vả hôm đó.
Review Tà Năng ngày 3: Tìm thấy chính mình
Cùng nhau đón bình minh trên Đồi Lính
Tầm khoảng 05g00 là tụi mình đã thức giấc. Ở độ cao hơn 1.000m, mùa mưa nên sương giăng dày đặc, mây phủ kín, bạn tưởng tượng đi, ngồi ở đó mây lơ lửng trôi dưới chân, nhìn mặt trời rộ lên, giống như là ở chốn thần tiên^^. Mây, sương, cái lạnh thêm cà phê nóng mà làm ấm cả người. Đồ ăn sáng thì khỏi phải bàn rồi, đi cùng Bitour thì chẳng sợ đói, mọi người được ăn đã luôn. Ăn ngon, ngủ kỹ, khởi động một tẹo rồi hoàn thành chặng đường còn lại.
Đón bình minh trên đồi cao, tận hưởng một chút “ hương vị rừng”.
Băng qua cánh rừng Phan Dũng
Cắm trại trên ngọn đồi xa nhất nên cung đường men theo sườn dốc đi xuống thoải thoái dễ đi. Tụi mình đi xuống băng qua khu rừng Phan Dũng; điểm ấn tượng của mình với khu rừng này cũng là màu xanh lá; xanh rười rượi luôn. Nguyên khu rừng trúc phủ xanh đầy lối đi nhỏ, chặng đường còn lại nhẹ nhàng, mát mẻ và xanh tươi. Cung đường từ Đồi Lính đến Suối Lớn, tụi mình băng từ rừng thông qua rừng thường xanh và lá khộp,.. Cảm giác cung đường đi hôm nay với mình thì dễ chịu, không còn những dốc cao cần quá nhiều sức.
Những cây cao rợp bóng mát, đồi cỏ xanh tít phủ khắp cung đường, tụi mình cứ men theo lối nhỏ chính giữa về đến bìa rừng.
Grab rừng – đưa bạn hoàn thành những km rừng cuối
Băng qua các khu rừng thì cũng đã đến Suối Lớn, mình ăn ở cũng tốt mà hông có con cá nào bu lại matxa chân cho mình :(((
Khoảng 5km rừng cuối cùng thì tụi mình được chọn tiếp tục chinh phục bằng “ hai cẳng” hoặc đi “ grab rừng”. Vì cũng muốn trải nghiệm trọn vẹn nhất, thử cái cảm giác đi xe băng rừng nên tụi mình chọn đi “ grab rừng” ở những km cuối này.
Đang đi bộ với vận tốc 2km/ giờ lên chiếc xe chuyển thành 20km/ phút, đường đi xe grab thì bạn cứ tưởng tượng giống như đi thú nhúng vậy .
Hành trình trekking của chúng mình khép lại với “grab rừng”, 2 ngày 2 đêm quá trời chuyện để kể luôn, mình đã vắn tắt nhất có thể. .-.
Vài lời tỉ tê
Hừm, để mình có thể chinh phục cung đường trekking Tà Năng – Phan Dũng dài 35km, sẽ không là dễ dàng nếu như hôm đó mình không đi cùng đồng đội, mình không đi theo sự hướng dẫn của các anh hướng dẫn Bitour, không có nụ cười lúc cái nắng 12 giờ trưa, và mình sẽ không thể đi khi không có sức khỏe và ý chí.
Đối với cá nhân mình, hành trình chinh phục đỉnh cao lại không “đơn độc” như ta tưởng, có giúp nhiều người đã giúp mình theo nhiều cách khác nhau, trực tiếp và gián tiếp, sự “ đơn độc” đến nhanh khi bản thân đắm chìm vào công nghệ vào công việc, dẹp lại bộn bề ở chốn Sài thành vài hôm, mình tìm đến giới hạn khác để phá vỡ, cứ như thế những năng lượng tích cực sẽ hiện rõ hơn và mình lại có thể thêm nhiều cuộc khám phá mới. Những cơn dốc trơn trượt ở Tà Năng đã khiến mình bước đi bằng mông, nhưng mình đâu đi lùi. Đây sẽ là hành trình cho bất cứ ai khát khao “nâng cấp” bản thân.
Và điều cuối cùng, mình gửi lời cảm ơn đến Bitour từ các bạn chăm sóc khách hàng đến các anh hướng dẫn viên đều rất tận tình, hỗ trợ nhiệt tình, giúp cả đoàn an toàn trong suốt hành trình. Chuyến đi của chúng mình khép lại và những kỷ niệm đã được lưu dày hơn, những khoảnh khắc đẹp đã được chụp lại trong nháy mắt.
Cám ơn Bitour, cám ơn những người bạn đồng hành đã cùng mình làm “ dày” những chuyến đi của thanh xuân.
Tác giả: Thảo Vy